trong nắng sớm phải em vừa trổi giọng
tiếng dội trào hôn ngấn nước đang gieo
ngày thúc đuổi ngày lăn trườn ước vọng
bên kia trời sương khói cũ bay theo
sum họp đó biết qua miền hờn giận
đôi chân rung từ vạn lý ai chờ
cùng ngã quị em giữa vời lận đận
ngàn lá thơm chia rẽ mộng hai bờ
mùa hạ chảy theo thu đầu lãng mạn
tình hoài em rủ xuống tóc mông lung
anh ngồi uống những mạch đời đã cạn
chờ mong nhau dù phiêu lạc muôn trùng
em đưa tiếng thôi giọng hò đã bặt
anh đưa tin tình mất dấu phương mô
nước vẫn ngủ thuyền vẫn chèo khoan nhặt
mùa điêu tàn mùa bấc lụn mùa khô
chút khói ấm quyện từng vòng đưa đẩy
buổi đầu tiên còn xao xuyến hôm nay
còn thanh thoảng như tình lau với sậy
có ngại ngùng hãy yên ấm trong tay
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN