Wednesday, March 15, 2017

GIỮA TRIỀN HẠN REO (hai-b)



GIỮA TRIỀN HẠN REO (hai-b)
ngậm ngùi nắng rũ song thưa
em buông hải giác cho vừa thiên nhai
bão giông giải thế bi hài
thủy tiên gợn sóng dạ đài bủa vây
mây dìu hồn hậu như mây
bén duyên đại mạc sa lầy tình nhân
nhụy đào khép mở phân vân
hồn ray rứt lụy bần thần lất lây
chuồn chuồn vời vợi heo may
nghe trăn trở dậm luống cày gai chông
mắt em hồ lệ đoanh tròng
trăm năm rồi cũng theo dòng luân lưu
này ta hãn huyết thư cưu
ngày mai ngày mốt còn ưu ái còn
cho dù lấp bể dời non
hồn nhiên ta vẫn ôm tròn xinh tươi
đêm qua em ngủ trong người
hôm sau vờn mộng em cười với hoa
nghe mình quạnh vắng thu ba
từ kinh ngục vọng phới tà gió không
vì dưng bờ má em hồng
nên ta mắc cở ngập lòng vấn vương
vì dưng em đã vô thường
hồ vân điệp khúc cuối đường áo bay

NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN