vào cuối thập niên 1960
cô bạn tôi
trên chuyến xe đò về thăm nhà
không may bị trúng mìn việt cọng
tử vong
tôi dự tang lễ
ra tận nghĩa địa
khi quan tài hạ huyệt
tôi thấy bạn đang hiền từ hợp hóa với đất
bỗng cảm xúc có bài thơ này)
---
BÓNG ĐỘNG
em về dưới đó
gửi tình cho cây
em về dưới đó
sầu thương đêm ngày
em về dưới đó
ôm tình trôi xuôi
căng tròn tuổi mật
cho nhau u hoài
em về dưới đó
hát giữa đời mình
còn nghe ước vọng
như loài chim bay
theo anh về ngủ
bắt đầu từ đây
em về dưới đó
một khúc ân từ
ngậm ngùi hoang vắng
tình hoài mây xa
em về dưới đó
ca hát lạc loài
còn anh rủ liệt
một đời gian nan
em về dưới đó
tình buồn mai sau
em về dưới đó
biết còn nhớ nhau
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
(Còn Ưu Ái Còn, 1964 - 1970)