Sunday, November 26, 2017

BẮT CHƯỚC

       Tôi nghi ngờ những điều được gọi là sáng tạo. Như sáng tạo văn chương nghệ thuật chẳng hạn. Theo tôi, công việc mình làm chỉ là sự bắt chước từ người đi trước. Có khác chăng là cách bắt chước của mình là hay hoặc dở mà thôi. Bắt chước hay, là như tôi bắt chước những thi sĩ đi trước làm thơ, nhưng thơ tôi sáng tác phải độc đáo, độc lập với thơ của họ. Còn bắt chước dở, thì thơ tôi chỉ là bản sao, hoặc dù ngọ nguậy cho mấy thì cũng chỉ nằm trong phạm vi ảnh hưởng của người ta. Từ bắt-chước-dở đến bắt-chước-hay, phải qua một chặng đường thử thách. Có người, chỉ là một khoảng ngắn. Có người hầu như mất hết một phần đời. Nhưng cũng có người đã không bao giờ vượt qua được chặng đường này.

NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
(trích tự tuyện THẦM LẶNG TRỜI, THẦM LẶNG ĐẤT, 1994)