thôi bây giờ thì hết rồi
anh đã cách biệt em
một sáng nào chuyến tàu rời bến
trên toa có kẻ độc hành thương nhớ rất xa
bây giờ thì hết rồi
bãi cát mịn màng thiếu dấu chân anh
ôi dấu chân em
dấu chân đơn độc lặng lờ
bây giờ thì hết rồi,
chúng mình không còn
cầm tay nhau
men theo ghềnh đá,
nỗi muộn phiền hãy khắc sâu vào đá nghe em
ơi nhớ thương nhớ thương đến bao giờ
đừng đi trên cát mịn một mình nghe em,
dấu chân
nhỏ bé của em
khiến
anh sợ hãi,
những dấu chân anh lang thang trong đời
em ôm mặt khóc thuở nào
một thuở nào đó rất xa
lời vỗ về của anh vụng dại
như sóng biển thì thầm thủy chung
em xỏa tóc cho mây trời thôi bay
cho hình hài anh quay về kết lại
để làm đẹp thuở hẹn hò mênh mang
thôi bây giờ thì hết rồi
cánh chim bạt ngàn bao giờ về tổ
tìm lại cội nguồn xưa mình yêu nhau
anh bây giờ thế đó
xin em thắp niềm tin trong mắt bụi mù
để làm đẹp thuở hẹn hò
rất xa
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN