Thursday, August 31, 2017

Monday, August 28, 2017

Ở GHỀNH RÁNG VỚI HÀN MẶC TỬ

biển xanh mộ cũng theo chiều
cành hoang ngã lụy tiên kiều ý xưa
mộng cầm em đã về chưa
tóc mai đắp đổi hương thừa trăm năm

NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN

Monday, August 21, 2017

CHÚT LAO XAO (về chữ nghĩa của NĐBN)

sáng tác của tôi đã trôi nổi bao nhiêu năm

"lời chê" khá nhiều
nào là
rổn rảng lung tung
làm dáng sáo ngữ
tối nghĩa vô hồn
du côn khinh bạc
khó đọc khó hiểu
viết như thế là hỏng
phảng phất kẻ này kẻ kia
(lắm khi những "kẻ kia kẻ này" đã viết sau tôi
hoặc lấy trộm chữ nghĩa & ý tưởng của tôi mà họ quên ghi chú thích)

"tiếng khen" không ít
nào là
trau chuốt tài hoa
phù thủy ngôn ngữ
ngạo nghễ ngất trời
một mình một cõi
dào dạt trường giang
sang trọng quí hiếm
lột thoát vô biên

tôi thanh thản đón nhận
tri ân cả hai hình thái
coi đó là tặng phẩm của đời
và cũng chẳng hề cân nhắc so đo

bởi vì
tôi biết tôi
đã và đang làm gì
sẽ đến đâu về đâu

hơn nữa
thời gian
nhân tính
mới là phán quan
chính xác
trung thực nhất

nếu sáng tác của tôi
vượt qua thử thách này
thì sẽ tồn tại
sẽ giá trị

nếu không thì vứt đi
chẳng có gì để nói

NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
(trích Chữ Nghĩa Tôi)

Tuesday, August 15, 2017

PHẠM HẦU (1920 - 1944)





















ông sống chỉ 24 năm
nhưng đã dạt dào muôn kiếp
"đưa tay ta vẫy ngoài vô tận
chẳng biết xa lòng có những ai"

bất biến không như
tình vô sở trú

ta chờ ai
ai chờ ta

thời niên thiếu
mỗi lần đến ngũ hành sơn
trèo lên tầng tầng dốc đá
tôi bước qua vọng đài
ngóng theo
thái bình dương nhấp nhô ngoài khơi xa
ngay giữa thời khắc đó
nỗi niềm Phạm Hầu đã bật lên như bạn bè tri kỷ

vọng hải đài
vọng thiên đài
vọng nhân đài
để rồi sẽ là cửu tuyền đài
hảo vọng

Nguyễn Đức Bạtngàn (2001)

---

Thơ PHẠM HẦU

VỌNG HẢI ĐÀI

Chẳng biết trong lòng ghi những ai
Thềm son từng dội gót vân hài.
Hỡi ơi người chỉ là du khách
Giây phút dừng chân vọng hải đài.

Cơn gió nào lên có một chiều
Ai ngờ thổi tạt mối tình kiêu
Tháng ngày đi rước tương tư lại
Làm rã chân thành sắp sửa xiêu.

Trống trải trên đài du khách qua
Mây ngày vơ vẩn, gió đêm là
Muôn đời e hãy còn vương vấn
Một sắc không bờ trên biển xa.

Lòng xiêu xiêu, hồn nức hương mai,
Rạng đông về thức giấc hoa nhài.
Đưa tay ta vẫy ngoài vô tận
Chẳng biết xa lòng có những ai

PHẠM HẦU


Wednesday, August 9, 2017

Tư Liệu BÌNH MINH CÂM

photocopy 1 trang nhật ký 
trích làm "Bài Tựa Lúc Hoàn Thành" của tập thơ BMC

"ở đây, thơ chưa một lần thống khổ, thơ chưa một lần hân hoan. từ sợi khói chiều đã tan màu sắc không. đã tan và bay theo vạn tầm nhìn của định mệnh. vì thế, ở trên và ở trước mọi ý nghĩ, thơ bao giờ cũng vẫn là thức không."
-

Thursday, August 3, 2017

ĐÃ HẾT

bằng nhịp điệu thanh âm này đã chết
tự nghìn trùng êm ái gửi trao em
ngày thịnh trị quê nhà xưa đã hết
đêm bên này nghe buốt nghẹn ơi em
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN