Monday, February 29, 2016

Chân Thường

nắng hôm này nắng hôm qua
nắng đầu truông nắng giang hà cung nghinh
nắng thay mùa nắng lung linh
nắng nằm nghiêng nắng động tình nắng reo
nắng hồng xuân nắng lên đèo
nắng buồn thu nắng ôm theo núi rừng
nắng hôn người nắng dưng dưng
đọng hồn mưa, nắng vang lừng giọng ru
nắng cơ hàn nắng vi vu
mùa mai sang đã bạt mù trên lưng

NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN

Thursday, February 25, 2016

NỤ CƯỜI

thuở nhỏ,
dịp tết là niềm vui lớn,
quần áo mới
tiền mừng tuổi
và nhất là tha hồ tung tăng

thời gian cận tết,
tôi ôm chú gà đá của mình
đi kiếm đám gà trống của bà con chòm xóm
để thả nó xuống khiêu chiến,
đạp mổ lung tung,
cũng chẳng sao
vui tết mà

nhưng ít vui là tôi đã cho chú gà
chơi luôn những con gà trống
vốn dĩ là gà giống để làm phẩm vật cúng lễ đầu năm,
sau đó gia chủ sẽ mang cặp giò đi coi bói,
mong tìm biết gia vận của năm tới.

thế là tôi trở thành tên tội phạm,
có lúc mẹ đã phải đi đến nhiều nhà láng giềng
để xin lỗi và bồi thường,

vì phạm tội,
nên tôi phải bò lên bộ ngựa giữa nhà
nằm sấp xuống,
thấy tội nghiệp cho con trai,
mẹ năn nỉ cha,
thôi đi, để sau tết hãy tính,
cha lắc đầu,
qua tết sẽ quên,
hơn nữa tội của con không nhẹ,

thế là cha hạ roi xuống mông tôi
vừa quất vừa thị uy,
"đá này, gà này, gà này, đá này
ngày mai bảo mấy đứa giết gà nấu cháo"
tôi chỉ biết hu hu sau mỗi lằn roi....

có một năm,
hình như sáng mồng hai tết,
tôi đang chuẩn bị ôm gà đi quậy,
thì mẹ bảo
con theo mạ đi thăm bên ngoại,
tôi cụt hứng vùng vằng trả lời,
mạ, mình ở nhà đợi bà con bên ngoại qua thăm cũng được,
(tôi viện cớ thoái thác để được ở nhà ôm gà đi chơi)

mẹ nhìn tôi từ tốn,
con ơi, muốn bà con đến thăm mình
thì mình nên đi thăm người ta trước,
tôi chỉ biết vâng lời,
rồi lẳng lặng phụ giúp mẹ mang quà tết
bực bội bước theo,

rồi tôi lớn khôn
học tập xa nhà
tình cờ trong giờ anh văn,
có một bài về giao tế thư từ,
trong đoạn văn có nói
nếu mình muốn nhận được thư
thì trước tiên mình phải gửi thư đi.

khi đó tôi đã xao động,
thốt nhớ lời của mẹ từ cái tết năm nào.

ngẫu nhiên chăng
trùng hợp chăng
mẹ tôi xuất thân từ làng quê nghèo
và chẳng bao giờ đi học,

dần dần tôi nhận ra,
là con người bất cứ ở đâu,
nếu có tấm lòng bất chấp vô ngại
thì cách ứng xử hầu như giống nhau,
là luôn nở nụ cười,
và mở vòng tay của mình ra trước.

mẹ ơi,
con vẫn nhớ lời mẹ,
vẫn hành xử theo lời mẹ,
dù đôi khi
cũng chẳng dễ dàng gì

NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN

Sunday, February 21, 2016

Tư Liệu

http://www.100megsfree2.com/dragon/poems.htm

Thursday, February 18, 2016

NGÁT TƯỞNG

(tặng Trần Thị NgH,
cũng đành lòng như yêu dấu em)


có phải em một đời bay ngang
có phải em như nỗi vô cùng
trên giọt nước mắt lăn khô hai bờ má đỏ
có phải em đêm đốt lửa tự tình
thấy hiện nhân dáng ngày hiu hắt

có phải em
quay chùng giữa anh bây giờ mòn liệt
có phải em hóa thể những tế bào
trên những sợi máu vàng li ti nhắn nhủ

anh bây giờ vẽ tay lên đời mình
với hoài thai như ngọn đèn buổi tối
anh bây giờ làm kẻ nô vong mình
với em trên thường tình heo hút

cũng đành lòng cho yêu dấu anh
cũng đành lòng như yêu dấu em
mùa đông và mặt trời mọc ngược
giữa đầu tiên anh, em hè phố ngập ngừng
và cuối cùng em phương người mù biệt

dù sáng mai em về em đi
dù sáng mai em soi gương làm dáng với mình
như bóng tối giữa ban ngày
em vuốt mặt giữa lạ lùng
vẫn còn giữa đời làm sao anh thấy

NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
(Trích TỪ GIÃ NGÀY)


Sunday, February 14, 2016

HÂN HOAN LỄ TÌNH (Happy Valentine's Day)

em ơi

đời sống ta đang trôi
như hai dải thiên hà quấn quít
nụ cười em chứa nhân loại trong vòng quay
nụ cười anh như tặng vật trùng trùng ân ái

em lênh đênh ư
anh biết rồi
vì em yêu như chiều đang tới
như chút mây nối hai đầu nam bắc
tấm lòng em tinh khiết như thơ

ta là ta trong nhau
hằng cửu
sẽ không đến không đi
sẽ không còn không mất
chỉ là chút man mác trong nụ hôn thầm
theo bọt réo khắp năm thềm đại hải

ngày xưa đã là hôm nay
làm giàu thêm cho nỗi nhớ thương nhau
trong thần hồn ta
bất hoại
em hãy treo xinh tươi
lên môi miệng ngời ngời
như hôm nay đã là ngày sau
hôn phối

em chớ buồn
em cũng chớ vui
hãy bình an như thiên hà
đang là anh cùng em
vạn đại

sẽ vĩnh viễn thắp hạnh phúc mình
sáng lên chiều cao nhân loại

em ơi

NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN

Thursday, February 11, 2016

CHIẾN THẮNG ĐỐNG ĐA

MỒNG 5 TẾT
CHIẾN THẮNG ĐỐNG ĐA 
ĐẠI PHÁ 20 VẠN QUÂN THANH XÂM LƯỢC (TIÊN SƯ CỦA CHINA TẬP CẬN BÌNH)
KỶ DẬU 1789

Tặng Các Bạn Một Đoạn Trích Từ Quân Lệnh
Trước Giờ Tổng Phản Công
của BẮC BÌNH VƯƠNG QUANG TRUNG NGUYỄN HUỆ

"Đánh cho để dài tóc
Đánh cho để đen răng
Đánh cho nó chích luân bất phản
Đánh cho nó phiến giáp bất hoàn
Đánh cho sử tri Nam Quốc anh hùng chi hữu chủ"

Wednesday, February 10, 2016

Thi Dung Mồng Ba Tết Bính Thân








tâm phơi lồng lộng
tịch lặng phong ba
giải khai thực mộng
tuệ bừng anh hoa

(trích bài tựa Giữa Triền Hạn Reo)
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN

Monday, February 8, 2016

MỪNG TUỔI EM

mừng em tuổi mới đầu năm
giao thừa còn lại anh nằm với sao

mừng em này cõi trời cao
riêng anh chẳng thấy phương nào quê hương

mừng em một chút mù sương
ngoài kia sóng gọi bước đường đã xa

mừng em mây trắng quê nhà
lênh đênh anh
cụm nắng tà hắt hiu

NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN

Saturday, February 6, 2016

GIAO THỪA

ta ngồi trong đêm cuối
nhìn chiều sâu một đời
ai đã từng qua lại
đời cuối cùng một năm
nghe ngoài kia bóng ngả
ta ôm tàn đêm cuối
ngồi một mình trong thơ
âm thanh nhà ai vỡ
kết vòng hoa từ đời
trao em nằm dưới mộ
sao thật nhiều đêm nay
lung linh nền trời vắng
khuya khoắt như hẹn hò
những dêm trăng xuống chậm
tóc em dài hoang sơ
dòng sông hiền thật trong
soi bóng mình xuống đó
máu luân lưu một đời
tàn trong hơi thở mẹ
sao quá buồn đêm nay
còn gì khi từ giã
cho mặt trời sớm mai
còn bắt tay từ giã
đêm cuối lạnh bàn tay
biết mai bông có nở
mai qua ngày tháng khác
ta vẫn chưa ra gì
mai qua ngày tháng khác
ta vẫn chưa được gì
như lời kinh xuống chậm
khói vẫn hoài vân vi
hỡi buổi chiều xuống nắng
hỡi hôm xưa tình cờ
mắt đen ngời khóe hạnh
dấu môi em có còn
trong lòng ta đổ nát
buồn một đời chưa thôi
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN

Thursday, February 4, 2016

CHÀO NGUYÊN ĐÁN

bốn phương sáng rạng hồn tình
ấp môi âu yếm nhe mình xuân lơi
(nđbn)