Tuesday, February 14, 2017

GIỮA TRIỀN HẠN REO (một-b)
















GIỮA TRIỀN HẠN REO (một-b)

tơ tằm mềm mại nâng niu
khuôn trăng em có như kiều phù dung
cơn say ta bỏ lên rừng
cùng mưa khỏa thể hát mừng thiên nhiên
gian nan lịm tím bưng biền
trời cao biển rộng đầy thuyền cẩm hoa
hoàng liên nghẹn giữa sơn hà
đằm đằm thủy khúc mắt ngà đỏ hoe
chờ nhau chậm bước não nề
chân đan thơ dại vụng về tà huân
nõn nường trác tuyệt bồ quân
hồng lam bạc phấn hương tần phôi pha
lần tay tính chuyện ta bà
năm năm sóng gợn giao hòa tơ măng
phương người chìm nổi cách ngăn
cành can qua đọng bóng trăng ngậm ngùi
trong thân còn máu ngọt bùi
nghe chừng mỏi mệt chân lùi bước sau
nắng hờn từ buổi mưa mau
ơi em có ngại qua cầu sớm trưa
gửi trao biết mấy cho vừa
đầu truông mưa núi lạnh đưa mình về
nhạt nhòa bất tận sơn khê
tân xuân ta ướp ươm thề hẹn chung

NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN