Monday, January 30, 2017

TẾT TRẮNG

đã xa khuất đã dặm dài lữ thứ
thì sá gì hồng phúc với tai ương
dù tết trắng mù bay trời viễn xứ
giữa lòng ta xuân vẫn ấm quê hương

NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
(Tết lưu vong thứ ba: Nhâm Tuất, 1982)

Friday, January 27, 2017

Tuesday, January 24, 2017

TRẦN THỊ NGA














Em kiêu hãnh
Em chẳng hề sợ hãi
Em can trường
Em sáng rạng Hằng Nga
còn nô lệ là còn tranh đấu mãi
cho mai này dân chủ nở hoa

NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN

https://www.youtube.com/watch?v=PF5vOmLKpgc
https://www.youtube.com/watch?v=aoGaXXznJ6E

Sunday, January 22, 2017

HOÀNG SA 43 NĂM

vong tử sĩ cuộn triều dâng thét gọi
lịch sử gào xương máu tắm hoàng sa
nghe xao xác bóng tiên rồng nắng dọi
biển đông chìm lãnh thổ nổi hồn ma

NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN

Wednesday, January 18, 2017

ĐOÀN VĂN CỪ (1913 - 2004)




vợ chồng thi sĩ Đoàn Văn Cừ
(nguồn: internet)











tết sum vầy tết dung dị
tết tất bật tết reo vang
thơ ấu tôi ngụp lặn giữa tình tự tết
và đôi lúc tôi cũng muốn thi hóa những hăm hở đởi thường
nhưng vô lực

cho đến khi đọc "Chợ Tết" của Đoàn Văn Cừ
mới nhận chân được rằng
nếu thân tâm rộn rã cùng đời sống
thơ sẽ sáng rạng vui tươi

thơ chẳng cần vin thế phận
chẳng cần thao thức siêu hình
chẳng cần khổ đau hệ lụy
thơ vẫn tràn lan phơi phới

với "Chợ Tết" Đoàn Văn Cừ
như một minh chứng khác về sáng tạo
là khi cảm quan của ta hồn nhiên thì hiện thực sẽ sinh động bình an

Nguyễn Đức Bạtngàn
(2001)

----

Thơ ĐOÀN VĂN CỪ

CHỢ TẾT

Dải mây trắng đỏ dần trên đỉnh núi,
Sương hồng lam ôm ấp nóc nhà tranh,
Trên con đường viền trắng mép đồi xanh,
Người các ấp tưng bừng ra chợ Tết.
Họ vui vẻ kéo hàng trên cỏ biếc;
Những thằng cu áo đỏ chạy lon xon,
Vài cụ già chống gậy bước lom khom,
Cô yếm thắm che môi cười lặng lẽ.
Thằng em bé nép đầu bên yếm mẹ,
Hai người thôn gánh lợn chạy đi đầu,
Con bò vàng ngộ nghĩnh đuổi theo sau.
Sương trắng dỏ đầu cành như giọt sữa,
Tia nắng tía nháy hoài trong ruộng lúa,
Núi uốn mình trong chiếc áo the xanh,
Đồi thoa son nằm dưới ánh bình minh.

Người mua bán ra vào đầy cổng chợ.
Con trâu đứng vờ dim hai mắt ngủ,
Để lắng nghe người khách nói bô bô.
Anh hàng tranh kĩu kịt quẩy đôi bồ,
Tìm đến chỗ đông người ngồi giở bán.
Một thầy khoá gò lưng trên cánh phản,
Tay mài nghiên hí hoáy viết thơ xuân.
Cụ đồ nho dừng lại vuốt râu cằm,
Miệng nhẩm đọc vài hàng câu đối đỏ.
Bà cụ lão bán hàng bên miếu cổ,
Nước thời gian gội tóc trắng phau phau.
Chú hoa man đầu chít chiếc khăn nâu,
Ngồi xếp lại đống vàng trên mặt chiếu.
Áo cụ lý bị người chen sấn kéo,
Khăn trên đầu đang chít cũng bung ra.
Lũ trẻ con mải ngắm bức tranh gà,
Quên cả chị bên đường đang đứng gọi.
Mấy cô gái ôm nhau cười rũ rượi,
Cạnh anh chàng bán pháo dưới cây đa.
Những mẹt cam đỏ chót tựa son pha.
Thúng gạo nếp đong đầy như núi tuyết,
Con gà trống mào thâm như cục tiết,
Một người mua cầm cẳng dốc lên xem.

Chợ tưng bừng như thế đến gần đêm,
Khi chuông tối bên chùa văng vẳng đánh,
Trên con đường đi các làng hẻo lánh,
Những người quê lũ lượt trở ra về.
Ánh dương vàng trên cỏ kéo lê thê,
Lá đa rụng tơi bời quanh quán chợ.

ĐOÀN VĂN CỪ
(trích từ Thi Nhân Việt Nam của Hoài Thanh)

Friday, January 13, 2017

TỔ QUỐC, NGỌN CỜ

Tổ Quốc là hào kiệt khai sinh xứ sở
là tiên liệt dựng nước giữ nước đã khuất
là tro cốt cha mẹ ông bà
là nhà thờ hương linh nội ngoại
là núi rừng sông biển quê hương
là đình chùa lăng miếu
là bàn thờ tại gia
là tình nghĩa khói nhang sớm chiều mưa nắng
là điểm tựa tinh thần tối thượng
để cho dân tộc tiếp tục đi lên

Tổ Quốc không có cờ
và cũng chẳng hề núp bóng bất cứ ngọn cờ nào
bởi vì tất cả công dân chúng ta đều hiểu
Tổ Quốc Trên Hết

lá cờ chỉ là biểu tượng
cho chính quyền cho chế độ nhà nước cho quốc gia
ví dụ lá cờ đỏ sao vàng bây giờ
lá cờ vàng ba sọc đỏ trước đây

tùy thuộc cách hành xử của chế độ
từ đó sẽ xây đắp ý nghĩa lẫn tình tự cho ngọn cờ mà nó biểu tượng

hiện tại, dưới chế độ đang phất phơ cờ đỏ sao vàng
là tráo trở lưu manh bịp bợm
là hèn với giặc ác với dân
bất nhân thất đức
là tay sai ngoại bang
là tủi nhục trầm luân nô lệ
và chế độ này cũng đã tiếm danh Tổ Quốc
bắt Tổ Quốc phải tròng lá cờ dơ bẩn máu me

dưới bóng cờ vàng ba sọc đỏ hơn 40 năm trước
là một chính thể tương đối nhân bản tự do
tam quyền rõ ràng
lập pháp hành pháp tư pháp
là danh dự trách nhiệm tương thân an dân
cũng vì những giá trị cao quí này
đã khiến cho lá cờ vàng ba sọc đỏ trở thành biểu tượng tốt đẹp
đã in dấu đậm đà trong tâm tư nhân dân miền Nam

vận nước đang hấp hối
nhưng chắc chắn sẽ hồi sinh
ngày đó nhân dân VN sẽ có một hệ thống chính trị khác
với một ngọn cờ mới
và tình cảm của chúng ta dành cho ngọn cờ này
sẽ tùy thuộc vào cách hành xử của thể chế tương lai

các bạn thân mến
đây chỉ là bộc bạch khách quan dựa vào thực tế
và từ bài viết ngắn ngủi của tôi
hy vọng các bạn sẽ có lời giải riêng

Khỉ gió sắp qua
Gà tàng sắp tới
nếu như giữa chúng ta đã khánh tận nụ cười
thì ít ra cũng đừng quên bắt tay nhau
chào Tết
cảm thông

NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
(rằm tháng chạp bính thân)

Monday, January 9, 2017

NGÀY ĐI




còn lại anh với tháng ngày vạn dặm
bóng hình em và quá vãng xa mờ
nở một dạo chan hòa như lá thắm
anh lạnh người nghe hoang dại ban sơ

NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN



Wednesday, January 4, 2017

VŨ HOÀNG CHƯƠNG (1916 - 1976)





















thơ túy lúy lắt lay
cuồng quay ngây ngất 
Vũ Hoàng Chương sóng sánh

em với ta
ta với em
đắm đuối
lênh đênh
tan hoang đòi đoạn

bởi vì ta là rượu bên đường 
nẩy sinh ân lộc 
nuôi men 
cho tình thêm nhiệt liệt
cho dù em đôi khi chỉ là đám tứ chiếng giang hồ
cùng ta hành lạc 
qua đêm

Nguyễn Đức Bạtngàn (2001)

---

Thơ VŨ HOÀNG CHƯƠNG

Ðời Vắng Em Rồi

Sóng dậy đìu hiu biển dấy sầu
Lênh đênh thương nhớ giạt trời Âu
Thôi rồi, tay nắm tay lần cuối
Chia nẻo giang hồ vĩnh biệt nhau.

Trai lỡ phong vân gái lỡ tình
Này đêm tri ngộ xót điêu linh
Niềm quê sực thức lòng quan ải
Giây phút dừng chân cuộc viễn trình

Tóc xỏa tơ vàng nệm gối nhung
Ðây chiều hương ngát lả hoa dung
Sóng đôi kề ngọn đèn hư ảo
Mơ kiếp nào xưa đã vợ chồng.

Quán rượu liền đêm chuốc đắng cay
Buồn mưa trăng lạnh nắng hoa gầy
Nắng mưa đã trải tình nhân thế
Lưu lạc sầu chung một hướng say

Gặp gỡ chừng như truyện Liêu Trai
Ra đi chẳng hứa một ngày mai
Em ơi lửa tắt bình khô rượu
Ðời vắng em rồi say với ai

Phương Âu mờ mịt lối quê nàng
Trăng nước âm thầm vạn dặm tang
Ghé bến nào đây người hải ngoại
Chiều sương mặt bể có mơ màng.

Tuyết xuống phương nào lạnh lắm không
Mà đây lòng trắng một mùa đông
Tương tư nối đuốc thâu canh đợi
Thoảng gió trà mi động mấy bông.

VŨ HOÀNG CHƯƠNG




Sunday, January 1, 2017