bờ vai nào như bờ vai mộng
bờ vai nào chở gió trăng thanh
bờ vai nào che em cởi áo
bờ vai nào rưng rức cho anh
em xao xác suốt mùa tuổi trẻ
tiếng ve ran nghẹn nấc vỗ về
câu hát dội tự nghìn trùng đẫm lệ
chảy trôi rồi chôn lấp si mê
vẫn bờ vai bờ vai yêu rách dấu
anh cõng em qua hết cánh đồng trần
tình lãng đãng
như phường hát dạo
bờ vai nào còn gánh vác tình nhân
sợi tóc lóe bên bóng đèn khuya khoắt
em hẹn mai sau
anh bảo đừng chờ
thương nước chọng lút đầm lầy xăm xắp
rát vai trầy ươn ướt cả cơn mơ
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN