Wednesday, February 21, 2018

CÓ 2 THỜI ĐỂ SỐNG

mời các bạn đọc bài thơ
sáng tác từ thời nhỏ dại
là khi tôi bắt đầu chơi với chữ nghĩa cho đến lúc tôi 20 tuổi,
tiếp theo là thời thanh niên

với tôi,
mình chỉ có 2 thời để sống,
cho dù tuổi tôi là 20, 30, 40, 50, 60, 70, 80,...
đến tận cùng hơi thớ,
đó vẫn là thời thanh niên
mà tôi
đã sống
đang sông
sẽ sống...
...

THÂN PHẬN

nửa đêm không ngủ
vầng trán suy tư
tuổi thơ gục chết
hành trang vào đời

giấc ngủ ngày xưa
nằm trong lòng mẹ
nghe tiếng gà trưa
niềm vui nhè nhẹ

hành trang vào đời
bằng đôi tay nhỏ
hiện tại hợt hời
như nắm cỏ khô

trâu già gục chết
trên đồi cỏ khô
con chim trúng đạn
gãy cánh bên mồ

ngày xưa hôm nay
hoàn toàn đổi thay
hỡi người em nhỏ
tóc phủ vai gầy

giã từ lớp học
không còn vấn vương
tương lai ẩn hiện
vào đời đau thương

ngày mai về đâu
lửa cháy tinh cầu
vì sao rơi xuống
cuộc đời đi mau

nửa đêm không ngủ
tuổi trẻ lao tù
lo âu kinh sợ
như chiều mùa thu

buổi chiều sẽ tắt
tuổi trẻ hôm nay
cúi đầu gục mặt
tay tìm bàn tay

trâu già gục chết
tuổi trẻ đau thương
buổi chiều lửa cháy
khắp trời quê hương

NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
1966