tiếng em huyễn vọng xa mờ đâu đây
phai mòn theo dấu chim bay
viễn phương cố quận lòng này lao đao
có em lên giọt hồng đào
có ta với rượu kêu gào trong hương
với người đêm dịu dàng sương
có trăng khuyết nụ hoang đường ra đi
cánh tay khởi ngọn giao quỳ
súng gươm dàn dựng thành trì như không
tâm ta một sợi lông hồng
hóa thân ngỗng trắng tang bồng muôn thu
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN