Monday, May 11, 2015

Bên Bờ Ô Lâu

khi về nước mắt trên tay
với đêm áo não với ngày cạn khô
quê hương tạnh khuất bây giờ
từ đây thiên cổ còn ngờ chi không
tôi về gặp lại hư không
bàn tay nội ngoại bay vòng nát tan
về đây mảnh đất khô tàn
về đây nắng lạ còn chan chói lòng

đường đi duyên nợ đèo bòng
giang sơn gieo nhẹ chút lòng thái hư
giữa vời sầu muộn nhân ngư
hồn thiêng hát gọi ân từ bay theo
đường đi thơm giữa quê nghèo
nương cau vườn chuối còn treo bóng người
khi về đậu giữa tăm hơi
gà trưa gáy muộn ngang trời quạnh hiu

NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN