trong người hơi gió đang tan
trong em hơi rượu quẫy tràn bão giông
từ nay oan nghiệt thôi nồng
từ nay biền biệt giấc hồng trên cao
với đời tay vẫy xôn xao
với mưa hồn nghẹn theo bào ảnh trôi
người về vạn lý tinh khôi
thuở mình đi, tự chỗ ngồi lên men
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN