Monday, July 20, 2015

Nhật Ký Biển

1
ta từng nghe tiếng khóc đầu tiên của trẻ chào đời
âm thanh ấy đưa mẹ cha vào hạnh phúc
mầm sống bùng lên thôi thúc
hân hoan chào đón cuộc đời vui
cũng như ta bao lần nghe tiếng nấc nổi trôi
của ly biệt thường tình cuộc sống
dẫu tàn lạnh nhưng còn hơi ấm
nối dài cho cuộc đời sau

2
nhưng có tiếng khóc nào oan nghiệt thương đau
đêm vượt thoát đụng đầu đen tối
biển thì lặng câm em thì đói
chập chùng
sợ hãi
mù tăm
một lũ thú mặt người ngốn ngáo vây quanh
cướp, hãm hiếp, tan tành, hăm hở
cướp hãm hiếp cuồng điên man rợ

3
em tự lòng mình đã chết tuổi hai mươi
là tự đời nhau
khô héo
nụ cười
tự buổi ra đi nhà tan
nước mất
tự cuộc sống không còn sự thật
vững niềm tin em ơi
vẫn ngọn cờ quê hương trong lòng phất phới
giữ niềm tin ta bước tới
dù trái tim người còn đỏ thắm hay không
dù trái tim người đã phục sẵn gai chông

4
này ngọn gió ru dùm ta con sóng vỗ
này ngọn gió dỗ dùm ta cơn thịnh nộ
bát ngát một triều thanh âm
an bình nào đã trốn chạy từ tâm
thuở đất nước thanh bình ru em mới lớn
giờ rũ liệt cả mặt trời buổi sáng
hận thù nào dồn tụ giữa phong ba
vết tích nào hằn từ bão tố đêm qua

5
này giọt muối nuôi dùm em cừu hận
này giọt muối thu dùm em oan thù cùng tận
tự do đầu tiên, tự do thú vật giữa con người
cướp biển
bạo hành
súc vật
đi tìm tự do, chói lòa sự thật
sự thật
rùng mình
ghê tởm
hỡi năm châu
bài học bây giờ và cho cả mai sau

6
hãy bình tâm đi em dù còn lắm nỗi thương đau
đang chào đón con đường đi trước mắt
là hạt gạo cắn đôi đêm quê nhà se thắt
đất nước thống nhất rồi nhưng mãi ngăn chia
mẹ còn chong đèn tăm tối phương kia
cha và anh còng lưng rừng thẳm
giữa ngợi ca ngụy hình tội ác
hòa bình hạnh phúc muôn năm

7
đường ta đi còn mù mịt xa xăm
hỡi nhân loại mỏi mòn kia có biết
dẫu cách biệt quê nhà nhưng chưa hết
hẹn ngày về mưa gió sẽ tan đi

8
sao giữa lòng mình còn lắm nỗi phân ly
đêm hiu quạnh
đoạn lìa rồi, Tổ quốc
ở lại đó ai còn ai mất
vọng hoài một ánh sao khuya
gươm thiêng mài trong mắt mẹ tự nghìn khuya
mất đất nước con phải dành lại nước
triệu sinh mệnh họp thành ngọn đuốc
rực hồng lịch sử uy nghi

9
thôi từ nay em là bóng vạc thiên di
mang máu nóng của nghìn đời
chim Lạc
hồn vẫn nuối núi sông dù phiêu dạt
với tự do tỏa rộng vô cùng

NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
Indonesia, 1979