em nè,
anh hứa sẽ kể chuyện chuyến đi cho em nghe
nhưng chẳng biết bắt đầu thế nào
sau chuyến bay dài xuyên thái bình dương
một ngày giữa trưa tháng 10, anh xuống tân sơn nhất,
đám bạn thân ngày xưa có mặt
cả bọn tấp vào quán nhậu gần đó
(ngồi đợi chuyến bay đưa anh ra huế)
bọn anh mừng nhau
hân hoan cười
hân hoan khóc
rượu chảy qua môi qua miệng qua họng qua ngực
qua thiếu thời
qua thanh xuân
qua trung niên
qua tuổi già
qua trời
qua đất
30 mươi năm
như chúng ta từng nói với nhau
thoáng chốc
một tay bạn anh hào sảng
bảo rằng
chỉ có tình bạn & tình yêu
còn sót lại giữa đời
dăm thằng khác khề khà cổ vũ
thiệt đúng đó bây
tình thân nhảy nhót trên đầu tương tranh chủ nghĩa
anh hì hà với bằng hữu anh
cả bọn cụng đầu với ruợu
theo câu thơ anh mấy mươi năm
ẩm ướt trưa nắng sàigon
oi bức
sau bữa nhậu mừng ngắn ngủi
anh trở ra sân bay
về huế
anh lâng lâng
anh bềnh bồng
với mây
với nắng
với hơi men
với âm vang bạn bè sau lưng
trời đất trong xanh
sau cơn bão lớn
anh nhìn qua cửa máy bay
quê hương
đại dương
đồng bằng
rừng núi
ra đi
trở về
hạnh phúc
phù du
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
Trích Email - Nov, 2006