thường ngày
sau khi xong việc nhà
tôi thảnh thơi
online gặp bạn bè
vui với mình đọc dăm trang sách
nghe vài khúc hát
có hứng thú
thì mở chai rượu với cái ly
độc ẩm
rượu vào
thần trí lâng lâng
đưa mắt nhìn quanh
tôi cảm nhận được hạnh phúc
hạnh phúc
chính là
niềm trống rổng
tôi an nhiên trong hơi thở của mình
hầu như mọi thứ đã phôi pha
tôi bỗng hiểu ra mình là một sinh thể
đã trôi qua địa cầu này
đã đậu xuống
như một bổn phận
rồi sau khi phải làm xong những trách vụ mà tạo hóa đặt để
(và giả như nếu ta vượt qua thử thách sống chết)
thì mình sẽ được tự do
được phóng thích trở lại
với hồn nhiên ban đầu
như khi mình đã chưa từng có mặt nơi đây
nhấm nháp
trong men rượu
tôi gặp được quá vãng
ơi bằng hữu ta
ơi tri kỷ ta
ơi hồng nhan ta
một thời
rượu tình tự
rượu bất nhân thống khổ
rượu hùng tráng hoang đàng
rượu tù tội giới nghiêm
rượu sa trường trận mạc
rượu lao động học tập cải tạo
rượu vượt biên
rượu lên đường
rượu ở lại
rượu chia biệt không có hẹn về
chúng ta đã miệt mài trong rượu
tưng bừng rộn rã,
nhưng tâm tư mỗi đứa
vẫn là một cõi riêng
vô cùng
quạnh hiu
sau cùng với tôi
chẳng có điều gì quan trọng ở trên cuộc đời này
tôi đã hiện diện như một lữ khách
với nhân giới
tôi chỉ là tên đồng hành
đồng hành nắng mưa
đồng hành sinh tử
cùng bước
chẳng có mục tiêu
và em
tình yêu anh
nơi tận cùng không trời không đất
chúng ta sẽ mãi mãi với nhau
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN