Saturday, February 6, 2016

GIAO THỪA

ta ngồi trong đêm cuối
nhìn chiều sâu một đời
ai đã từng qua lại
đời cuối cùng một năm
nghe ngoài kia bóng ngả
ta ôm tàn đêm cuối
ngồi một mình trong thơ
âm thanh nhà ai vỡ
kết vòng hoa từ đời
trao em nằm dưới mộ
sao thật nhiều đêm nay
lung linh nền trời vắng
khuya khoắt như hẹn hò
những dêm trăng xuống chậm
tóc em dài hoang sơ
dòng sông hiền thật trong
soi bóng mình xuống đó
máu luân lưu một đời
tàn trong hơi thở mẹ
sao quá buồn đêm nay
còn gì khi từ giã
cho mặt trời sớm mai
còn bắt tay từ giã
đêm cuối lạnh bàn tay
biết mai bông có nở
mai qua ngày tháng khác
ta vẫn chưa ra gì
mai qua ngày tháng khác
ta vẫn chưa được gì
như lời kinh xuống chậm
khói vẫn hoài vân vi
hỡi buổi chiều xuống nắng
hỡi hôm xưa tình cờ
mắt đen ngời khóe hạnh
dấu môi em có còn
trong lòng ta đổ nát
buồn một đời chưa thôi
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN