Monday, October 24, 2016

BẠN TÔI

thanh niên tuổi 70
là một người lành
(chân chỉ hạt bột)
làm chồng làm cha chu tất
65 tuổi anh nghỉ hưu
rảnh rang nên xin phép vợ con về thăm xứ sở
kể từ buổi hốt hoảng tháo chạy trưa ngày 30 tháng tư 1975

đúng như tinh thần quốc văn giáo khoa thư 
(chúng tôi đã học từ lớp đồng ấu)
"quê hương đẹp hơn cả"
nơi chốn đó, bạn tôi đụng phải tiếng sét ái tình
khiến anh vô cùng mê man 

rồi anh trở lại bên này bày tỏ nguyện vọng
xin ly di vợ để thảnh thơi 
qui hồi cố hương
chung thân với tình yêu mới

trước khi đi
anh đến thăm tôi
để khoe hạnh phúc của mình là có một không hai
tôi phân vân thắc mắc pha chút đàn hặc
bạn tôi không những chẳng chịu hồi tâm mà còn gào lên mắng mỏ
toa là thi sĩ mà chẵng biết mẹ gì về tình yêu
toa chưa yêu nên toa chẳng hề có tư cách để dạy dỗ moa

tôi cười chúc phước 
moa hy vọng toa sẽ may mắn

vài năm sau bạn tôi trở về
xơ xác

bạn tìm đến tôi
cả hai chìm trong rượu

sau một hồi trằm mặc 
bạn bèn hằn học thố lộ
toa biết không
moa là thằng ngu 
nó lừa dối mà moa đâu có hay
một mặt nói thương yêu moa
một mặt nó vẫn rong chơi lang chạ

rồi bạn xuống giọng bùi ngùi
giả như trước đây moa chịu nghe toa

bạn còn muốn trần tình thêm
nhưng tôi hì hà khoát tay
vỗ vai bạn an ủi thông cảm
moa đã hiểu
hôm nay toa hãy biến đau thương thành mồi nhậu
ngày mai sẽ khác

bạn gật đầu
nâng ly uống cạn
ngập ngừng nhìn tôi cảm kích
toa đúng là tri kỷ thứ thiệt của moa

NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN

chú thích:
moa (moi - french) =  me (english), tôi, tao: ngôi thứ nhất
toa (toi - french) = you (english), anh, mày: ngôi thứ hai