Nhà văn Mai Thảo (1927-1998) bỏ đi đã 18 năm. Dạo đó, sau khi biết tin, tôi liên lạc với NXH. Anh hỏi tôi có thể về dự tang lễ của anh MT. Tôi trả lời không. Anh liền nói. Moa đang chuẩn bị số Văn đặc biệt Mai Thảo, cậu nhớ viết cho moa một bài. Tôi nhận lời. Và đây cũng là đóng góp duy nhất của tôi cho tờ Văn (hải ngoại) trong thời kỳ nhà văn NXH trông coi bài vở. (nđbn)
MAI THẢO, NỤ CƯỜI
sóng sánh trên trời cao
rượu nhẩy mừng giông bão
lấp lánh trăng sao
nụ cười mai thảo
đá hóa hồn anh
nghìn năm bè bạn
như giá buốt tự cuộc đời thường
dấy theo tài hoa anh
sáng lạn
anh mang núi trên lưng
đất giữa ngực
biển đơm hương hoa
sông ối đỏ trong lòng
cùng lối anh đi về
hoạn nạn
thong dong
giã từ anh bằng mưa
chào anh với gió
như giọt rượu hôm nào
mong manh
ngất ngưởng chín tầng mây
phiêu bồng mai thảo
vũ trụ
còn đây
tay trong tay
tấm lòng mai thảo
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
(VĂN số đặc biệt Tưởng Mộ Mai Thảo, tháng hai 1998)