khi con về quê nhà xưa hoang phế
tội cánh chuồn ôm mấy đọt bông lau
tóc mẹ trắng xuôi nguồn sông đổ lệ
nghẹn tiếng gà quanh ngọn chuối làn rau
khi con về đất nước vẫn thương đau
lũ chó dại bầy mèo hoang đứng ngó
lòng chết sửng giữa trưa hè im gió
nghe tung hô đưa bạo ngược lên đường
mẹ ơi
con nghe đời xiêu đổ tự mười phương
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
bên bờ Ô Lâu, 1976