người đắng ngắt một đời sông núi
cơn mưa chiều vồ vập ta đau
đêm gió dậy bao vòng lửa rối
một phương trời
hai phương đất
trông
nhau
người ở lại nuối nghìn biển rộng
ta ra đi quên vạn sông dài
chút hạnh phúc
mòn
như
ảo vọng
sao hôm buồn
chợt
tắt
sao mai
con chim đậu cành cao bão tuyết
trái tim nào đang đâm chồi sương
cánh buồm lộng
đưa tay
chào
vĩnh quyết
bọt sóng gào
chìm
khuất
quê hương
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
Saturday, June 27, 2015
Tuesday, June 23, 2015
Ruộng Đất
từ em bay theo địa hình chim Lạc
anh cũng theo về trên đất nước mênh mông
một chút nhớ đủ ngút trời xanh ngát
một chút bình an đủ nhẹ trong lòng
chim nhớ nơi chôn nhau
chim nghiêng đầu về cõi bắc
dù đường bay là soải cánh phương nam
giữa nắng sớm thơm tiếng hò ruộng đất
giữa chiều hôm còn thắm đượm hương ngàn
anh gửi cho em bóng hình sông núi đó
như ân tình ta chĩu nặng hai vai
lời thề ước dù một lời rất nhỏ
vang trong anh ngọn lửa suốt đêm dài
có anh đến từ phía ngoài rất nhẹ
như mây trời quấn phủ giữa tim em
có biển có sông có lời ru mẹ
có ánh mắt soi nhau như sợi tơ mềm
từ giọng nói quê hương vút cao đêm đêm
như lúa đang thì
xanh đòng
mập mạp
dù đường bay rất xa nhưng mình đã chung lòng
bằng vốn liếng là câu hò
đưa theo
bóng cò bóng vạc
cùng triệu nụ bông hiền đang nở
giữa gai chông
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
anh cũng theo về trên đất nước mênh mông
một chút nhớ đủ ngút trời xanh ngát
một chút bình an đủ nhẹ trong lòng
chim nhớ nơi chôn nhau
chim nghiêng đầu về cõi bắc
dù đường bay là soải cánh phương nam
giữa nắng sớm thơm tiếng hò ruộng đất
giữa chiều hôm còn thắm đượm hương ngàn
anh gửi cho em bóng hình sông núi đó
như ân tình ta chĩu nặng hai vai
lời thề ước dù một lời rất nhỏ
vang trong anh ngọn lửa suốt đêm dài
có anh đến từ phía ngoài rất nhẹ
như mây trời quấn phủ giữa tim em
có biển có sông có lời ru mẹ
có ánh mắt soi nhau như sợi tơ mềm
từ giọng nói quê hương vút cao đêm đêm
như lúa đang thì
xanh đòng
mập mạp
dù đường bay rất xa nhưng mình đã chung lòng
bằng vốn liếng là câu hò
đưa theo
bóng cò bóng vạc
cùng triệu nụ bông hiền đang nở
giữa gai chông
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
Wednesday, June 17, 2015
Stateless
trong bài Ai Là Tôi posted bữa trước
có chữ stateless
đã gây ít nhiều xung động
vì có bạn cho rằng stateless là vô tổ quốc
và tập thể vượt biên thời nào là dân vô tổ quốc
thực ra ý nghĩa của stateless KHÔNG phải như thế
stateless đi từ chữ state / khi thêm less thì mang nghĩa phủ định
chữ này có nghĩa là quốc gia, nhà nước (ví dụ như VNCH),
nơi dân chúng sống dưới một tập thể cầm quyền (chế độ, chính phủ)
và dân chúng chính là công dân (citizen of) của quốc gia đó
hiểu cách khác: quốc gia chính là căn cước của công dân
(khi công dân đi ra khỏi lãnh thổ của mình, passport minh chứng cho căn cước này)
người vượt biên phần đông là công dân VNCH
mà VNCH thì đã chết
hoặc có không ít người mang căn cước CHXHCNVN
nhưng họ cũng đã vứt bỏ tính pháp lý này để trốn thoát
khi đến trại tị nạn
lập hồ sơ cá nhân
vì người vượt biên là thành phần đã từ khước nơi chốn (state) mình cư trú,
nên chi cũng chẳng còn là công dân (quốc tịch) của quốc gia mà họ đã cư trú trước khi bỏ trốn đi (stateless)
vì vậy cao ủy LHQ hoặc là quốc gia đón nhận tị nạn
phải ghi nguồn gốc xuất phát của người vượt biên
(trong phần citizen of)
là stateless (không thuộc công dân của một quốc gia nào)
bởi thế
stateless KHÔNG thể dịch diễn là vô tổ quốc
tổ quốc VIỆTNAM vẫn tồn tại
chúng ta vượt biên vì không thể không vượt biên
tuy bỏ đi nhưng chúng ta không phải là dân vô tổ quồc
tổ quốc vẫn sáng rỡ
trong tâm
nhân đây, xin chia sẻ một điều đơn giản:
là
tổ quốc KHÔNG bao giờ đồng nghĩa với giai cấp cầm quyền
đó là 2 thực thể độc lập
tổ quốc trường cửu
giai cấp cầm quyền chỉ là giai đoạn tạm thời, luôn thay đổi
vận nước đang đen tối
nhưng chắc chắn sẽ có ngày quang phục
không xa
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
có chữ stateless
đã gây ít nhiều xung động
vì có bạn cho rằng stateless là vô tổ quốc
và tập thể vượt biên thời nào là dân vô tổ quốc
thực ra ý nghĩa của stateless KHÔNG phải như thế
stateless đi từ chữ state / khi thêm less thì mang nghĩa phủ định
chữ này có nghĩa là quốc gia, nhà nước (ví dụ như VNCH),
nơi dân chúng sống dưới một tập thể cầm quyền (chế độ, chính phủ)
và dân chúng chính là công dân (citizen of) của quốc gia đó
hiểu cách khác: quốc gia chính là căn cước của công dân
(khi công dân đi ra khỏi lãnh thổ của mình, passport minh chứng cho căn cước này)
người vượt biên phần đông là công dân VNCH
mà VNCH thì đã chết
hoặc có không ít người mang căn cước CHXHCNVN
nhưng họ cũng đã vứt bỏ tính pháp lý này để trốn thoát
khi đến trại tị nạn
lập hồ sơ cá nhân
vì người vượt biên là thành phần đã từ khước nơi chốn (state) mình cư trú,
nên chi cũng chẳng còn là công dân (quốc tịch) của quốc gia mà họ đã cư trú trước khi bỏ trốn đi (stateless)
vì vậy cao ủy LHQ hoặc là quốc gia đón nhận tị nạn
phải ghi nguồn gốc xuất phát của người vượt biên
(trong phần citizen of)
là stateless (không thuộc công dân của một quốc gia nào)
bởi thế
stateless KHÔNG thể dịch diễn là vô tổ quốc
tổ quốc VIỆTNAM vẫn tồn tại
chúng ta vượt biên vì không thể không vượt biên
tuy bỏ đi nhưng chúng ta không phải là dân vô tổ quồc
tổ quốc vẫn sáng rỡ
trong tâm
nhân đây, xin chia sẻ một điều đơn giản:
là
tổ quốc KHÔNG bao giờ đồng nghĩa với giai cấp cầm quyền
đó là 2 thực thể độc lập
tổ quốc trường cửu
giai cấp cầm quyền chỉ là giai đoạn tạm thời, luôn thay đổi
vận nước đang đen tối
nhưng chắc chắn sẽ có ngày quang phục
không xa
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
Saturday, June 13, 2015
40 NĂM, CA DAO THÁNG 3, 1975
VIỆT NAM CỌNG HÒA
VÙNG MỘT CHIẾN THUẬT
Giặc Về
Quảng Trị
Mất Cha
Thừa Thiên
Mất Mẹ
Quảng Đà
Mất Em
VÙNG MỘT CHIẾN THUẬT
Giặc Về
Quảng Trị
Mất Cha
Thừa Thiên
Mất Mẹ
Quảng Đà
Mất Em
Wednesday, June 10, 2015
Hương Cau
nghe nhau về giữa yêu thương
với tà huy rạng bình thường hôm qua
hẹn từ nghìn ải truông xa
thềm đông phấn đượm trên tà áo đưa
tìm nhau về giữa ban trưa
khơi con nắng dậy cho vừa ái ân
gọi nhau trong mắt thánh thần
này em thơ dại tinh ngần hương cau
gọi trời xanh gọi biển dâu
nguyền sao cho trọn một màu ban sơ
nằm ru từng thuở tình chờ
anh nằm im giữa dại khờ quặn đau
gọi ngàn xưa gọi ngàn sau
gọi em khổ lụy gọi sầu theo anh
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
với tà huy rạng bình thường hôm qua
hẹn từ nghìn ải truông xa
thềm đông phấn đượm trên tà áo đưa
tìm nhau về giữa ban trưa
khơi con nắng dậy cho vừa ái ân
gọi nhau trong mắt thánh thần
này em thơ dại tinh ngần hương cau
gọi trời xanh gọi biển dâu
nguyền sao cho trọn một màu ban sơ
nằm ru từng thuở tình chờ
anh nằm im giữa dại khờ quặn đau
gọi ngàn xưa gọi ngàn sau
gọi em khổ lụy gọi sầu theo anh
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
Sunday, June 7, 2015
Thơ Tình Của Tuổi Sáu Mươi
với nhau trên cả tuyệt vời
trong nhau mộng vút đất trời uyên ương
bên nhau rạng rỡ phố phường
xa nhau thành quách miếu đường lạnh căm
Nguyễn Đức BạtNgàn
trong nhau mộng vút đất trời uyên ương
bên nhau rạng rỡ phố phường
xa nhau thành quách miếu đường lạnh căm
Nguyễn Đức BạtNgàn
Thursday, June 4, 2015
THUỞ HẸN NGƯỜI / VÀI DÒNG CỦA TÁC GIẢ
Ngày vượt biên với vợ và con gái đầu lòng chưa đầy tháng, tôi còn mang theo tất cả bản thảo.
Trong đó có trường ca "Thuở Hẹn Người".
Sau khi định cư ở Canada, trong thập niên 1980, tôi đã cọng tác với một số báo chí văn chương hải ngoại như Đất Mới, Văn của Mai Thảo, Văn Học của Nguyễn Mộng Giác ở Hoa Kỳ. Quê Mẹ của Thi Vũ ở Paris, Pháp. Làng Văn của Nguyễn Hữu Nghĩa ở Canada. Cùng nhiều tờ khác...
Năm 1984, tôi gửi bản thảo Thuở Hẹn Người cho nhà văn Mai Thảo. Và anh đã đăng trọn một kỳ trên Văn số 23 tháng 5, 1984.
Trường ca gồm 28 đoạn. Nhưng khi đánh máy từ bản thảo viết tay, tôi đã sơ suất gom thành 26 đoạn.
Tuy là 28 đoạn, nhưng tôi chỉ viết trong bốn hơi. Một hơi cách nhau chừng vài tháng. Bắt đầu tháng hai và kết thúc tháng mười, 1972.
Đã hơn 40 năm Thuở Hẹn Người. Trong tôi vẫn còn nguyên thanh xuân với lửa.
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
Trong đó có trường ca "Thuở Hẹn Người".
Sau khi định cư ở Canada, trong thập niên 1980, tôi đã cọng tác với một số báo chí văn chương hải ngoại như Đất Mới, Văn của Mai Thảo, Văn Học của Nguyễn Mộng Giác ở Hoa Kỳ. Quê Mẹ của Thi Vũ ở Paris, Pháp. Làng Văn của Nguyễn Hữu Nghĩa ở Canada. Cùng nhiều tờ khác...
Năm 1984, tôi gửi bản thảo Thuở Hẹn Người cho nhà văn Mai Thảo. Và anh đã đăng trọn một kỳ trên Văn số 23 tháng 5, 1984.
Trường ca gồm 28 đoạn. Nhưng khi đánh máy từ bản thảo viết tay, tôi đã sơ suất gom thành 26 đoạn.
Tuy là 28 đoạn, nhưng tôi chỉ viết trong bốn hơi. Một hơi cách nhau chừng vài tháng. Bắt đầu tháng hai và kết thúc tháng mười, 1972.
Đã hơn 40 năm Thuở Hẹn Người. Trong tôi vẫn còn nguyên thanh xuân với lửa.
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
Thuở Hẹn Người
Trường Ca
Việtnam, 1972
https://www.facebook.com/ThuoHenNguoi
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
Việtnam, 1972
https://www.facebook.com/ThuoHenNguoi
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
Tuesday, June 2, 2015
Mừng Sinh Nhật Tiên / Happy Birthday My Angel
Ngày Hai Tháng Sáu / June 2nd
anh cầm tay em bao nhiêu năm nay
trôi qua gập ghềnh dâu bể
ta vùi trong nhau bao nhiêu năm nay
vẫn tinh khôi như thời sáng thế

NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
anh cầm tay em bao nhiêu năm nay
trôi qua gập ghềnh dâu bể
ta vùi trong nhau bao nhiêu năm nay
vẫn tinh khôi như thời sáng thế
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
Monday, June 1, 2015
Trang Thơ NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN
https://www.facebook.com/ngducbatngan
Subscribe to:
Posts (Atom)