từ em bay theo địa hình chim Lạc
anh cũng theo về trên đất nước mênh mông
một chút nhớ đủ ngút trời xanh ngát
một chút bình an đủ nhẹ trong lòng
chim nhớ nơi chôn nhau
chim nghiêng đầu về cõi bắc
dù đường bay là soải cánh phương nam
giữa nắng sớm thơm tiếng hò ruộng đất
giữa chiều hôm còn thắm đượm hương ngàn
anh gửi cho em bóng hình sông núi đó
như ân tình ta chĩu nặng hai vai
lời thề ước dù một lời rất nhỏ
vang trong anh ngọn lửa suốt đêm dài
có anh đến từ phía ngoài rất nhẹ
như mây trời quấn phủ giữa tim em
có biển có sông có lời ru mẹ
có ánh mắt soi nhau như sợi tơ mềm
từ giọng nói quê hương vút cao đêm đêm
như lúa đang thì
xanh đòng
mập mạp
dù đường bay rất xa nhưng mình đã chung lòng
bằng vốn liếng là câu hò
đưa theo
bóng cò bóng vạc
cùng triệu nụ bông hiền đang nở
giữa gai chông
NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN