Monday, September 5, 2016

BÊN PHẦN MỘ TRƯƠNG NHƯ


dõi mắt nhìn đất nước đã chìm sâu
còn sóng gió đẩy trời trăng buổi trước
trôi lênh đênh trôi mãi tận ngh
ìn sau

em tỉnh giấc mộ phần xanh cỏ mọc
ngày quê hương như lãnh địa hoang tàn
đêm thống hận đè lên đầu dân tộc
người giết người cho xương máu vinh quang

em nằm đó trăm năm đà thoáng chốc
bên suối rừng bên đá dựng hoang sơ
còn lại chăng này tấm lòng tuẫn quốc
trên lưng anh còn nặng đến bao giờ 

NGUYỄN ĐỨC BẠTNGÀN